lấy chồng bạc tỷ chương

Lấy Chồng Bạc Tỷ. 7.5/10. 2.8M. Tác giả: Mộc Thất Thất. Thể loại: Ngôn Tình, Truyện Sủng. Nguồn: VW. Trạng thái: Full. Cuộc sống vốn dĩ không công bằng và luôn luôn có những điều bất ngờ xảy ra. Ví như Giang Nhung mong muốn có cuốc sống bình thường nên cô đồng ý gả cho một người đàn ông bình thường. Tỉ kiên: Thập thần tàng: Thất sát, Thiên ấn, Tỉ kiên: Nam thì tài lộc kém. Nữ thì chồng duyên bạc ngoại giao kém. Tự xem vận mệnh theo tứ trụ - Hoàng Thăng Long. Trụ giờ có Tỉ kiên,Không vong mệnh nữ sinh chỗ chồng tuyệt cpn gặp quả tú thì có lấy được chồng Lấy Chồng Bạc Tỷ Chương 89: Hợp tác Anh chưa từng có cảm giác này bao giờ, vừa lạ lẫm lại vừa như khắc vào tận trái tim. Giang Nhung vẫn đang nghiêm túc thắt cà vạt, im lặng chờ câu trả lời từ anh. Lấy Chồng Bạc Tỷ. Thể loại: Ngôn Tình. Tác giả: Mộc Thất Thất. Số chương: 50. Còn tiếp. Danh sách chương Lấy Chồng Bạc Tỷ. Chương 1: Hôn Nhân Chớp Nhoáng. 1 "Giang Nhung, đây là thẻ ngân hàng của tôi, mật mã là 131224. Trong nhà cần mua thêm gì thì em cứ mua. Truyện Lấy chồng bạc tỷ xoay quang câu chuyện Cuộc sống luôn có những điều bất ngờ xảy ra ví dụ như Giang Nhung mong muốn có cuốc sống bình thường nên đồng ý gả cho một người đàn ông bình thường. Nhưng người đàn ông bình thường ấy lại trở thành Sếp công ty cô Mark Forster Bauch Und Kopf Single. “Giang Nhung, đây là thẻ ngân hàng của tôi, mật mã là 131224. Trong nhà cần mua thêm gì thì em cứ mua." Đã mấy tiếng trôi qua, nhưng bên tai Giang Nhung vẫn còn văng vẳng những lời mà chồng mới cưới nói lúc đưa cho cô tấm thẻ ngân hàng trước khi ra ngoài vào buổi sáng. Nói thật lòng, những gì cô biết về người đàn ông này cũng chính là chồng cô bây giờ, thực sự ít ỏi đến đáng thương. Ngoại trừ việc anh tự nói với cô rằng anh họ Trần tên Việt thì cô hoàn toàn không biết chuyện gì khác, ngay cả trong nhà anh có những ai cô đều không biết. Giang Nhung cũng không biết mình lấy đâu ra dũng khí mà lại dám đăng ký kết hôn với một người đàn ông mới chỉ gặp mặt hai lần. Mười ngày trước, dưới sự trợ giúp của cô bạn thân Lương Thu Ngân, lúc Giang Nhung bước trên con đường kén chồng lần thứ N thì cô gặp được người tên Trần Việt này. Cô vốn cũng không ôm hy vọng gì, dù sao sau khi bị người ta bày kế hãm hại từ ba năm trước, cô đã không có tư cách để kén chọn nữa, mà chỉ có người khác chọn cô. Chính vì cô không thể kén chọn nên hôm đi xem mắt đó, cô mới đến sớm mười lăm phút. Điều kiện của bản thân không chiếm được ưu thế, vì vậy chỉ có thể cố gắng thể hiện tốt hơn một chút trên những phương diện khác, hy vọng có thể để lại ấn tượng tốt cho đối phương. Nếu như có thể gặp được người đàn ông thích hợp để gả đi thì cũng có thể khiến cha mẹ an tâm. Người đàn ông xem mắt cùng cô tới không sớm một phút, cũng không muộn một phút. Anh ta mặc Âu phục hết sức trang trọng, khiến người ta vừa nhìn đã cảm thấy người này rất coi trọng cuộc xem mắt, để lại ấn tượng ban đầu rất tốt đối với Giang Nhung. Cách thức chào hỏi của anh ta cũng cực kỳ giản dị "Cô Giang, xin chào! Tôi là Trần Việt." Một câu nói cực kỳ bình thường, nhưng vì giọng của anh rất quấn hút nên Giang Nhung cảm thấy đặc biệt dễ nghe, ấn tượng với người đàn ông này lại tăng thêm một chút. Sau khi hai người trò chuyện đơn giản thì lịch sự để lại số điện thoại, sau đó lần lượt rời đi. Giang Nhung đã đi xem mắt nhiều lần, cô cũng không thấy lần xem mắt này có gì đáng kể. Cô cho rằng, lần xem mắt này cũng sẽ vô ích giống như những lần trước đây, nhưng không ngờ hai ngày sau, cô lại nhận được điện thoại của Trần Việt. Giọng nói của anh vẫn lịch sự, khách sáo "Cô Giang, buổi tối cô có thời gian rảnh không?" Tối hôm đó, Trần Việt hẹn cô đến một nhà hàng món cay Tứ Xuyên. Giang Nhung không thích những trường hợp xem mắt lúng túng như vậy lắm, nên trong bữa ăn cũng cực kỳ kiệm lời, suốt bữa cơm đều có vẻ thận trọng, cũng không thể ăn no. Cô vốn còn đang định tìm cớ rời đi trước, nhưng khi còn đang do dự thì Trần Việt lại bắt chuyện "Cô Giang, thứ Tư tới cô có thời gian rảnh không, hôm đó chúng ta đi đăng ký kết hôn cô thấy sao?" "Đăng, đăng ký cái gì cơ?" Giang Nhung bị những lời này của Trần Việt làm cho sửng sốt. "Giấy chứng nhận kết hôn." Anh lặp lại, giọng điệu vô cùng nghiêm túc, không hề giống đang nói đùa. "Giấy chứng nhận kết hôn?" Giang Nhung vẫn không dám tin vào những gì mình vừa nghe được, côdùng sức nhéo lên đùi một cái, xác định mình không phải đang nằm mơ, lúc này mới nghiêm túc quan sát người đàn ông trước mắt. Trần Việt có một đôi mày kiếm rất đậm, ánh mắt sáng ngời có thần, khuôn mặt lại đẹp như tranh vẽ tựa như được khắc ra vậy, là kiểu người mà dù có đứng giữa vạn người thì liếc mắt là cũng có thể tìm ra. Nét mặt và thái độ của anh đều vô cùng nghiêm túc, nhìn không giống một người bốc đồng, nhưng đây mới là lần thứ hai bọn họ gặp mặt, anh đã nói muốn kết hôn với cô? Ngay sau đó, giọng nói trấm thấp quấn hút của người đàn ông này lại truyền tới "Tôi vốn cho rằng cô Giang cũng giống như tôi, đi xem mắt chính là vì muốn lập gia đình, kết hôn sinh con, sống một cuộc sống "bình thường" như bao người khác." "Không sai, đúng là tôi cũng muốn như vậy, nhưng dù sao chúng ta mới gặp mặt lần thứ hai, anh không cảm thấy như vậy là quá nhanh sao?" Giang Nhung nói ra suy nghĩ của mình, cô đúng là muốn có một gia đình của riêng mình, nhưng cô chưa từng muốn làm qua loa như thế. "Đúng là hơi vội vàng." Trần Việt bình thản nói tiếp "Sau buổi gặp mặt lần đầu tiên, tôi đã cân nhắc trong suốt hai ngày. Cảm giác đầu tiên của tôi đối với cô Giang rất tốt, cá nhân tôi thấy tính cách của hai chúng ta cũng không mâu thuẫn với nhau, vì vậy tôi muốn thử xem thế nào." Giang Nhung hơi nhíu mày, có chút không vui "Trong quan niệm của tôi, hôn nhân không phải trò đùa. Thử? Nếu như sau khi thử thấy không tốt, có phải là anh muốn..." Không chờ cô nói xong, Trần Việt đã ngắt lời "Cô Giang, chúng ta đều là người trưởng thành, đương nhiên sẽ không mong đợi thứ tình yêu mà căn bản không tồn tại, hai ta đều biết rõ trong lòng mình muốn gì." Giang Nhung không đáp, cô bình tĩnh nhìn vào gương mặt của Trần Việt. Từ bề ngoài có thể thấy, người đàn ông này trầm ổn không khoa trương, có vẻ là đối tượng tốt để kết hôn. Nhưng cô thật sự có thể đem nửa đời sau của mình giao vào tay một người đàn ông mới gặp hai lần sao? Thật sự có thể không? Trần Việt thấy cô còn do dự, anh nói tiếp "Có thể là do tôi đã quá nóng vội, chưa nghĩ đến cảm nhận của cô. Nếu như cô Giang cảm thấy con người của tôi có thể chấp nhận được thì cô hãy về suy nghĩ thêm, tôi chờ điện thoại của cô." Hôm đó sau khi về nhà, cả đêm Giang Nhung đều nghĩ về chuyện này. Cô thừa nhận, một vài quan điểm cô cũng giống với Trần Việt, ví dụ như chuyện tình yêu căn bản không tồn tại. Sau lần tổn thương sâu sắc kia, cô không bao giờ tin tưởng trên thế giới này có thứ gọi là tình yêu. Cả một đêm không chợp mắt, sáng sớm hôm sau Giang Nhung bấm số gọi cho Trần Việt, chấp nhận lời "cầu hôn" của anh. Buổi sáng cùng ngày, Giang Nhung lấy sổ hộ khẩu, sau đó buổi chiều cùng Trần Việt đến nơi đăng ký kết hôn. Khi cô và Trần Việt cùng nhau cầm giấy chứng nhận kết hôn ra khỏi cục Dân sự, trong lòng cô có một loại cảm giác khó tả. Người ta đều nói hôn nhân là mạng sống thứ hai của phụ nữ, bây giờ xem ra cũng chỉ đơn giản như thế này thôi, dùng ba mươi nghìn để đăng ký, chính là đã khắc dấu ấn của riêng cô và Trần Việt lên sinh mạng cô. Hôm qua chính là ngày cô chuyển đến chỗ của Trần Việt sống chung. Tối hôm qua, Trần Việt cũng cư xử rất lịch sự, chủ động để cô ngủ riêng trong phòng ngủ chính, còn anh thì nghỉ ở một phòng ngủ khác. Giang Nhung không thể ngờ rằng, hôm nay trước khi ra ngoài đi làm, Trần Việt lại đưa thẻ ngân hàng cho cô. Cô và anh vẫn còn chưa hiểu rõ về nhau, sao anh có thể yên tâm giao hết gia sản cho cô được chứ? "Giang Nhung, phóng viên của các tạp chí lớn đều đang đợi ở bên trong. Người của Hội đồng quản trị và Tổng giám đốc mới cũng sắp đến rồi, lúc này cô còn đứng ngây ra đó làm gì?" Giọng nói nghiêm nghị của giám đốc phòng Ngoại giao Tạ Hoài An đã cắt đứt dòng suy nghĩ của Giang Nhung, cô nhanh chóng tỉnh táo lại, chấn chỉnh thái độ "Giám đốc Tạ, tôi xin lỗi, tôi sẽ chú ý hơn." Tạ Hoài An nhìn Giang Nhung, nghiêm khắc "Giang Nhung, mặc dù cô là nhân viên phòng Nghiệp vụ, nhưng giám đốc của các người đã phái cô qua đây trợ giúp phòng Ngoại giao chúng tôi thì cô phải xốc lại tinh thần cho tôi, đừng có gây cản trở công việc." Giang Nhung mím môi gật đầu "Giám đốc Tạ, vừa rồi là do tôi mất tập trung, sẽ không có tình huống như vậy xảy ra nữa." Tạ Hoài An lại nhìn Giang Nhung thêm mấy lần nữa rồi mới rời mắt đi, cô ta vỗ tay gọi mấy nhân viên phụ trách tiếp đón đến. "Mọi người xốc lại mười vạn phần tinh thần cho tôi, buổi họp báo hôm nay chúng ta nhất định phải làm thật tốt, tuyệt đối không thể để xảy ra chút sơ sót nào." Trong lúc nói, ánh mắt nghiêm túc của Tạ Hoài An đồng thời đảo qua từng nhân viên của mình. Đọc truyện Lấy chồng bạc tỷ-Giang Ninh full cập nhật chương nhanh nhất trên Cuộc sống đúng là luôn có những bất ngờ mà chúng ta không bao giờ đoán trước được. Giống như cái cách Giang Nhung không đoán trước được mình thế nhưng chỉ mong muốn có một cuộc hôn nhân bình thường, với người đàn ông gia cảnh bình thường. Thế nhưng sao người đàn ông ấy lại biến thành người thừa kế duy nhất của tập đoàn Đế Quốc giàu nhất châu Á thế này? Đáp án sẽ có trong 999 chương của “lấy chồng bạc tỷ” mời các bạn ghé đọc trên Vietwriter. Nữ chính của “Lấy chồng bạc tỷ” là Giang Nhung - nhân viên phòng nghiệp vụ của công ty Sáng Tạo Mới. Cô là một cô gái bình thường trong vô vàn những cô gái bình thường khác. Ngoài nghiệp vụ trong công việc được đánh giá là tốt ra còn lại mọi thứ của cô đúng là không lấy gì làm đáng tự hào cả. Cô còn là kẻ bị người nhà vứt bỏ, bị người đàn ông mình yêu phản bội, người chị cả mình tôn kính cướp đi bạn trai. Từ một cô gái hạnh phúc biến thành một kẻ có nhà mà không thể về. Một ngày đẹp trời, trên con đường kén chồng lần thứ N, Giang Nhung được người bạn thân Lương Thu Ngân giới thiệu cho một anh mang tên Trần Việt. Từ lần gặp mặt đầu tiên, Giang Nhung đã ấn tượng với anh bởi phong cách ăn mặc thời thượng, giọng nói cuốn hút, dễ nghe và hết sức lịch sự. Tuy nhiên, cô cũng không đặt niềm tin quá nhiều vào lần xem mắt này bởi cô đã từng thất bại khá nhiều ở các lần trước. Thế nhưng, hai ngày sau cô lại nhận được điện thoại của Trần Việt, anh hẹn cô đi ăn cơm. Lại hẹn cô cùng đi “đăng ký kết hôn”. Đăng ký kết hôn ư? chỉ sau vài lần gặp? Vậy mà Giang Nhung cũng lại đồng ý. Có lẽ từ cái gật đầu đồng ý ấy, Giang Nhung cũng chưa từng nghĩ nhờ nó mà cuộc sống của cô bước sang một trang mới hoàn toàn khác. Về nam chính, anh là Trần Việt, người thừa kế tài năng của tập đoàn Đế Quốc giàu nhất Châu Á. Anh cũng là tổng giám đốc thần bí mới nhận chức của công ty công nghệ Sáng Tạo Mới. Anh đẹp trai, đa tài là nam thần trong mắt các cô gái. Anh lại vì đối tác giới thiệu mà chấp nhận đi xem mặt. Lại vì biểu hiện của cô gái trước mặt kia mà yêu cô từ cái nhìn đầu tiên. Anh ngỏ lời cầu hôn cô khi cô chưa cả biết anh là ai ngoài cái tên Trần Việt. Nhưng anh lại biết rất rõ quá khứ của cô. Lấy chồng bạc tỷ chính là một câu chuyện ngôn tình tiêu biểu của thể loại ngôn tình cưới trước yêu sau. Nam chính Trần Việt bề ngoài lạnh lùng, được người người mệnh danh là “tổng giám đốc mặt than” nhưng chỉ Giang Nhung biết vẻ dịu dàng của anh chỉ dành cho người phụ nữ duy nhất là cô. Lấy nhau rồi yêu nhau say đắm. Tình yêu của họ cũng không thiếu những thử thách, yêu thương, hiểu lầm, tan vỡ rồi nối lại. Nhưng có một điều chưa bao giờ thay đổi là tình yêu của Trần Việt dành cho Giang Nhung. Anh từng đứng trước mặt mẹ cô và nói “cháu chỉ quan tâm đến tương lai cô ấy và cô ấy là vợ cháu”. Anh biết hết mọi quá khứ ê chề của cô nhưng điều đó chỉ càng làm anh thương cô hơn. Cô cũng vì anh mà từ bỏ thân phận, chấp nhận ly hôn với anh mang theo đứa con đến một đất nước hoàn toàn xa lạ. Tình yêu của họ là sự chấp nhận hy sinh chỉ mong đối phương được bình an, hạnh phúc. Đó là kiểu tình yêu bao dung mà mỗi cô gái đều mong muốn ở người đàn ông của mình. Không chỉ thế, lấy chồng bạc tỷ còn là câu chuyện tình yêu đẹp của cặp đôi Trần Nhung Nhung và Nam Cung Dương Diêu Liệt. Tình yêu của hai con người tưởng chừng không bao giờ có thể đứng chung. Anh là Nam Cung Liệt, là tổng thống nắm giữ quyền lực tối cao của đất nước A. Cô là Trần Nhung Nhung con gái cưng của ông chủ tập đoàn Thịnh Thế, cũng là người thừa kế hợp pháp của Thịnh Thế - một đế quốc kinh tế của Châu Á. Ngày bé, vì xảy ra biến cố lên anh lưu lạc đến Trung Quốc và học chung lớp mẫu giáo với cô. Anh thế nhưng nảy sinh tình cảm với cô bé đáng yêu Nhung Nhung này từ khi chỉ còn là đứa trẻ. Trở về nước, leo lên vị trí tổng thống được nhiều người mơ ước. Mọi người đều nói anh đi đến bước đường này bởi anh không có nhược điểm. Nhưng chỉ có Nam Cung Dương và trợ lý của anh Bùi Diệc Phi biết anh có một điểm yếu trí mạng mang tên Trần Nhung Nhung. Cô là Trần Nhung Nhung - bảo bối của nhà họ Trần được bố mẹ và anh cả chiều chuộng hết mực. Thế nhưng hình ảnh cậu bé theo cô đi học từ bé, hết lòng chiều chuộng cô, người mà cô gọi là Anh Liệt vẫn chưa từng phai mờ trong tâm trí của cô. Cô đi khắp mọi nơi tìm anh. Tình cờ, tại nước A, cuối cùng cô cũng tìm thấy anh. Nhưng cô chưa từng nghĩ anh Liệt của cô lại chính là vị tổng thống cao cao tại thượng của đất nước này. Họ nhận ra nhau nhưng không thể gặp nhau, không thể quang minh chính đại yêu nhau bởi nếu điều đó xảy ra cô chắc chắn sẽ gặp nguy hiểm bởi anh là người đã có vị hôn thê. Tình yêu của Trần Nhung Nhung và Nam Cung Dương là loại tình yêu khắc cốt ghi tâm, thanh mai trúc mã và hết sức ngọt ngào. Anh chưa từng từ chối bất kỳ yêu cầu gì của cô. Anh cũng vì cô mà từ bỏ địa vị tổng thống một đất nước để đến Trung Quốc xa xôi trở thành một vị tổng giám đốc bé nhỏ. Có lẽ chính tuyến nhân vật phong phú, truyện tái hiện tình yêu của cả hai đời giúp độc giả của “lấy chồng bạc tỷ” không hề cảm thấy nhàm chán với từng câu từ của truyện. Vậy chàng trai tổng thống Nam Cung Dương đã rũ bỏ thân phận tổng thống của mình như thế nào? Tổng giám đốc Trần cao cao tại thượng liệu có dễ dàng chấp nhận dâng con gái mình cho Diêu Liệt Nam Cung Dương? Câu chuyện tình cảm của hai cặp đôi nhân vật chính sẽ diễn ra thế nào? Tất cả sẽ có trong truyện ngôn tình “lấy chồng bạc tỷ”. Trần Việt vốn tưởng rằng sau khi bắt Thẩm Văn Tuyên lại rồi xử lý hết tay sai bên cạnh ông ta, sẽ có thể thở phào một hơi, anh có thể sống thật tốt với Nhung Nhung lớn nhỏ. Vậy mà Thẩm Văn Tuyên bất ngờ chết đi, sau lưng lại xuất hiện thêm một tên hung thủ thần bí khó lường. Chiến Niệm Bắc quản lý quân khu Giang Bắc, ai cũng biết nơi đó canh phòng nghiêm ngặt, muốn lặng lẽ lẻn vào, chỉ có thập tử nhất sinh. Nhưng mà, lại có người giết người tại quân khu Giang Bắc nơi Chiến Niệm Bắc quản lý, không những giết người, mà còn làm rất trót lọt, khiến người ta không thể tra ra một chút manh mối nào. Không biết tên hung thủ này là người của quân đội nước A, hay là người của quân khu Giang Bắc? Nếu như là người của quân đội nước A, có thể lẻn vào quân khu Giang Bắc để giết người, xem ra mấy năm nay bọn họ đã thâm nhập tìm hiểu quân khu Giang Bắc không ít. Đoán chừng bọn họ từng giờ từng phút đều đang quan sát nhất cử nhất động của Chiến Niệm Bắc. Nếu như là người của quân khu Giang Bắc giết người, thì vì sao người này lại muốn giết chết Thẩm Văn Tuyên, hung thủ có thể là nội gián đã ẩn náu nhiều năm trong quân khu Giang Bắc hay không? Nghĩ tới chuyện này, Trần Việt duỗi tay tìm kiếm, sờ soạng vài cái mới đụng đến điện thoại di động để ở một bên, chuẩn bị gọi một cuộc điện thoại cho Chiến Niệm Bắc, bàn bạc với anh ta mấy vấn đề quan trọng. Di động vừa đến tay đột nhiên bị người khác chặn ngang cướp đi, âm thanh khó chịu của Giang Nhung vang lên bên tai anh “ Ba của Trần Nhạc Nhung, không phải đã nói anh phải nghỉ ngơi thật tốt, không được bận rộn chuyện khác hay sao, anh lại quên mất rồi à?” “Có chút việc, cần phải gọi điện bàn bạc với Chiến Niệm Bắc một chút.” Đối diện với một Giang Nhung bá đạo như vậy, Trần Việt thật sự không có cách nào với cô. Giang Nhung nhét Trần Nhạc Nhung vào trong người Trần Việt “Nhung Nhung, con ở đây nói chuyện phiếm với ba đi. Trông chừng ba, không được cho ba làm việc khác. Nếu như ba có làm việc khác, con phải lập tức lớn tiếng gọi mẹ. “Ba, ba phải ngoan.” Tiểu Nhung Nhung ngồi ở trong lòng Trần Việt, trừng lớn đôi mắt to trong veo như nước, nhìn Trần Việt không chớp mắt. Cô bé là được mẹ phái tới để theo dõi ba, để cho cơ thể của ba nhanh khỏe hơn, cô bé tuyệt đối không thể thả lỏng. “Được được được…… Ba không quan tâm chuyện gì nữa, nghe lời Nhung Nhung lớn nhỏ của ba, nằm dưỡng thương thật tốt.” Đối với Trần Việt mà nói, còn có chuyện gì quan trọng hơn chuyện làm cho Nhung Nhung lớn nhỏ của anh vui vẻ chứ? Mục đích chính của tất cả những gì anh làm, chính là để cho Nhung Nhung lớn nhỏ của anh sống tốt, để hai người vui vẻ mỗi ngày. Nếu anh khăng khăng muốn đi làm việc khiến cho Nhung Nhung lớn nhỏ không vui, thì anh bận rộn như vậy có ý nghĩa gì nữa? Đương nhiên, chuyện mà Trần Việt có thể nghĩ tới, bản thân Chiến Niệm Bắc lớn lên trong quân khu Giang Bắc sao có thể không nghĩ tới. Sau khi nghe xong hai manh mối quan trọng, hiển nhiên Chiến Niệm Bắc có thể nghĩ ra ai là người có động cơ giết người, suy nghĩ của anh ta tình cờ trùng hợp với Trần Việt. Tên hung thủ giết người này, hoặc là nội gián ẩn náu trong quân khu Giang Bắc, hoặc chính là người của quân đội nước A. Sau khi đưa ra kết luận này, Chiến Niệm Bắc lập tức dặn dò thân tín trong tay mình đi điều tra theo hai hướng đó. Trần Tiểu Bích vẫn luôn đi theo bên cạnh anh ta, tất cả phân tích của anh ta, cô ấy ở bên cạnh đều nhìn thấy. Khi Chiến Niệm Bắc nói người giết ông nội có thể là người trong quân đội nước A, người đầu tiên Trần Tiểu Bích nghĩ tới trong đầu chính là cậu Bùi. Nhưng lại suy nghĩ kỹ càng, cậu Bùi chỉ là người nước A, không có liên quan đến quân đội nước A, hắn cũng không có lý do sát hại ông nội. Trần Tiểu Bích lập tức loại trừ người mình nghi ngờ đầu tiên. Có lẽ là lúc ông nội còn sống gây thù chuốc oán quá nhiều, người muốn lấy mạng ông cũng quá nhiều, cho nên chỉ cần công khai thân phận của ông, người muốn giết ông lập tức tự mình tìm tới cửa. “Đi, đi theo tôi tới bộ phận pháp y xem đã có báo cáo kết quả xét nghiệm chưa?” Chiến Niệm Bắc đứng dậy, kéo Trần Tiểu Bích đi. Tay cô ấy bị Chiến Niệm Bắc nắm chặt, mạnh mẽ nắm chặt tay cô ấy như vậy, đem sức mạnh của anh ta truyền cho cô ấy qua đôi tay đang nắm chặt của họ, để cô ấy không rơi vào bên trong sự sợ hãi khi mất đi ông nội. Nhưng mà, Trần Tiểu Bích cũng không quên, cha anh ta là hung thủ giết hại cha mẹ cô ấy, ông nội còn bỏ mạng không rõ ràng trong địa bàn của anh ta, cho nên cô ấy và anh ta không có khả năng ở bên nhau. Nghĩ như vậy, Trần Tiểu Bích muốn buông tay Chiến Niệm Bắc ra, nhưng khi cô ấy ngẩng đầu nhìn thấy sườn mặt của anh ta, cô ấy lại do dự. Là anh ta! Là người đàn ông mà từ nhỏ cô ấy đã ao ước lớn lên phải gả cho anh ta, là người đàn ông mà cô ấy muốn quên nhưng không có cách nào quên được. Động tác muốn buông tay Chiến Niệm Bắc còn chưa có bắt đầu đã kết thúc, cô ấy không nỡ buông tay anh ta ra, thậm chí còn hy vọng anh ta cứ nắm tay cô ấy thật chặt như lúc này, mãi mãi đều không được buông ra. Vào lúc Trần Tiểu Bích đang ngẩn người, bên tai đột nhiên vang lên giọng nói của Chiến Niệm Bắc “Trần Tiểu Bích, cháu vốn đã xấu rồi, khuôn mặt ngây ngốc thế này còn xấu hơn nữa.” Trần Tiểu Bích trừng mắt nhìn Chiến Niệm Bắc, hít sâu một hơi, tự nhủ mình không cần để ý đến anh ta, để ý đến anh ta mày sẽ thua! Trần Tiểu Bích giật giật, muốn dùng sức rút tay mình ra khỏi bàn tay to lớn cứng như thép của anh ta, nhưng chỉ vừa mới hành động đã bị anh ta nắm thật chặt. Chiến Niệm Bắc chợt quát lên “Không được lộn xộn!” Giọng nói vẫn luôn rất hung dữ khi nói chuyện với cô ấy, đột nhiên trở nên trầm thấp, mang theo tình cảm sâu đậm đã bị che giấu, trong lòng Trần Tiểu Bích thế nhưng không chịu thua kém mà lỡ một nhịp. Cô ấy và anh ta rõ ràng tay nắm tay, nhưng lại có vực sâu vạn trượng, trước cái vực thẳm đó, động lòng…… Là không được phép. Lại hít sâu một lần nữa, Trần Tiểu Bích quật cường nói “Buông cháu ra, tự cháu có thể đi.” “Ha?” Chiến Niệm Bắc nhướn mày, khóe miệng mang ý cười “Dựa vào dáng vẻ lờ mờ của cháu lúc này, đâm vào tường có khi còn nói xin lỗi ấy chứ.” Trần Tiểu Bích tức giận, phất tay anh ta ra, hét lớn “Đâm cái đầu cậu! Bà đây rất có tinh thần.” Chiến Niệm Bắc cười nhạo, bỏ tay vào trong túi “Vậy thì tốt rồi!” Bàn tay đang giấu trong túi của anh ta nhẹ nhàng nắm lại, giống như muốn bắt lấy nhiệt độ của cô ấy. Bên phía pháp y đã có kết quả về nguyên nhân thật sự dẫn đến tử vong của Thẩm Văn Tuyên. Pháp y đưa báo cáo kết quả xét nghiệm cho Chiến Niệm Bắc, nói “Quân trưởng, nguyên nhân thật sự dẫn đến tử vong của Thẩm Văn Tuyên cũng không phải là bị dọa chết, mà là trúng DSQ. Đồng thời chúng ta cũng phán đoán ra có lẽ trước khi chết ông ấy đã nhìn thấy một người. Ông ấy trừng lớn mắt, đó là biểu hiện vô cùng kinh ngạc và không cam lòng.” Chiến Niệm Bắc nhướn mày hỏi “DSQ? Nhìn thấy người? Kinh ngạc và không cam lòng?” Pháp y lập tức nói “Loại thuốc độc DSQ này không màu không vị, cơ thể người chỉ cần hấp thụ vào bảy đến mười mg đã có thể nguy hiểm đến tính mạng. Hai mươi mấy năm trước, bởi vì có người dùng loại thuốc độc này đầu độc hại người, số người tử vong lên đến hơn mấy chục người. Sau sự kiện lần đó, nhà nước rõ ràng đã cấm sản xuất loại thuốc độc này.” Chiến Niệm Bắc nói “Tiếp tục.” Pháp y tiếp tục nói “Nhà nước rõ ràng đã sớm cấm sản xuất loại thuốc độc này, nhưng cũng sẽ có một vài người vì kiếm tiền mà mạo hiểm tính mạng đi làm những chuyện trái pháp luật, cho nên DSQ vẫn chưa thật sự biến mất.” “Giang Nhung, đây là thẻ ngân hàng của tôi, mật mã là 131224. Trong nhà cần mua thêm gì thì em cứ mua." Đã mấy tiếng trôi qua, nhưng bên tai Giang Nhung vẫn còn văng vẳng những lời mà chồng mới cưới nói lúc đưa cho cô tấm thẻ ngân hàng trước khi ra ngoài vào buổi sáng. Nói thật lòng, những gì cô biết về người đàn ông này cũng chính là chồng cô bây giờ, thực sự ít ỏi đến đáng thương. Ngoại trừ việc anh tự nói với cô rằng anh họ Trần tên Việt thì cô hoàn toàn không biết chuyện gì khác, ngay cả trong nhà anh có những ai cô đều không biết. Giang Nhung cũng không biết mình lấy đâu ra dũng khí mà lại dám đăng ký kết hôn với một người đàn ông mới chỉ gặp mặt hai lần. Email Website Fanpage

lấy chồng bạc tỷ chương